Cha mẹ thường xót con, vậy nên đôi khi chăm sóc và chiều con một cách quá mức. Đôi khi, chính những điều ấy lại trở thành hại con, khiến con trở thành những đứa trẻ bướng bỉnh, không nghe lời, tự cao tự đại. Không những thế, con bạn sẽ luôn ỷ nại, không thể tự lập, chủ động trong cuộc sống.
Một số quan điểm sau đây sẽ giúp bạn xây dựng tính tự lập cho con. Khi con đã có tư duy về tính tự lập, con sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, thành công trong cuộc sống sau này cũng sẽ cao hơn.
Khi con đã biết đi, nếu con ngã, hãy để con tự đứng dậy, cha mẹ ông bà không xúm lại đỡ con lên. Hãy bơ con đi hoặc nói với con một cách dứt khoát “đứng dậy đi con”. Nếu con ăn vạ, hãy thờ ơ.
Khi đi qua hàng một cửa hàng nào đó, nếu con đòi mua, khóc lóc mếu máo, hãy để con đứng, ngồi đó khóc đến khi chán thì thôi. Nghiêm túc nói với con rằng đồ này mẹ không thể mua cho con và im lặng, không nói gì thêm.
Ăn uống của con là tự nguyện, không cần phải nhồi nhét con ăn món này món kia hay gạ gẫm con ăn bằng cách trao đổi. Đến bữa cơm, dọn cơm và bảo con ăn, nếu mời quá 3 lần không ăn hoặc ăn quá 20 phút, lập tức dọn dẹp.
Dạy con nếu muốn đạt được thứ gì, phải học cách lao động hoặc đánh đổi. Ví dụ, con muốn mua món đồ nào đó, tùy vào giá trị mà con phải rửa bát/ hoặc quét nhà trong thời gian nhất định, kiếm đủ điểm tốt theo yêu cầu.
Luôn phải hoàn thành việc mẹ phân công. Cha mẹ có thể giao việc tùy vao độ tuổi của con, yêu cầu con hoàn thành. Nếu con làm chống đối, phải có hình phạt, không làm hộ con.
Việc học là trách nhiệm của bản thân, phải tự mình cố gắng. Cha mẹ không xin xỏ nhờ vả cho con. Phải dạy cho con thấy muốn có cuộc sống tốt, phải tự nỗ lực. Cha mẹ tạo điều kiện cho con học tập phấn đấu để có công việc tốt chứ không để sẵn của cải cho con hưởng thụ.
Có thể nói việc nuôi dạy con cũng giống như là một nghệ thuật vậy. Không phải chúng ta nuông chiều con là sẽ tốt cho con. Nhưng đồng thời cũng không nên cứng nhắc quá. Hãy nhớ rằng, mục đích là tạo tính tự lập cho con, chứ đừng gò bó khiến con đánh mất tuổi thơ.