Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời "chào cô ạ!"
Cô mỉm cười thật tươi
Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hươg nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài
Những lời cô giáo giảng
Ấm trang vở thơm tho
Yêu thương em ngắm mãi
Những điểm mười cô cho.
Mẹ, mẹ ơi cô dạy
Phải giữ sạch đôi tay
Bàn tay mà dây bẩn
Sách áo cũng bẩn ngay
Mẹ, mẹ ơi cô dạy
Cãi nhau là không vui
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi.
Cô giáo em
Hiền như cô Tấm
Giọng cô đầm ấm
Như lời mẹ ru
Cô giáo đưa mùa thu
Đếm với những quả vàng chín mọng
Một mùa thu hi vọng
Tiếng chim ca ríu rít sân trường
Đời em gắn với ngôi trường
Em yêu cô giáo tình thương mặn nồng
Dạy em gần gũi núi sông
Dạy em với cả tấm lòng ước mơ
Dạy em giỏi toán thuộc thơ
Dạy em lễ phép chào cô, chào thầy
Cô nâng cây bút cầm tay
Bảo em nắn nót cho ngay thẳng hàng
Lòng cô như mẹ chứa chan
Giúp em chải tóc sửa sang dáng ngồi
Lòng em yêu mẹ suốt đời
Cùng yêu cô giáo rạng ngời tình thương.
Cánh hoa hồng mới nở
Khoe sắc giữa vườn hoa
Dường như vừa thức giấc
Còn e ấp giọt sương
Hoa thơm hương dìu dịu
Em nâng niu nhẹ nhàng
Dâng hoa tặng cô giáo
Ngày nhà giáo Việt Nam
Kính chúc cô sức khỏe
Hạnh phúc tràn niềm vui
Luôn xinh tươi trẻ đẹp
Chăm sóc lớp bé ngoan.
1.6 Bàn tay của cô
Có một miền đất rất xa
Nơi bàn tay cô để lại
Bàn tay ngọt ngào hoa trái
Thành phố trên trang sách em
Cô ngồi soạn bài đêm đêm
Lung linh ánh đèn tỏa sáng
Mỗi ngày đứng trên bục giảng
Dắt em từng bước vào đời
Xôn xao âm thanh đất trời
Trên bàn tay cô đã dắt
Bàn tay lặng thầm dìu dắt
Cho em cả một bầu trời.
1.6 Thắm mãi tình cô
Em xao lòng khi nghe tiếng trống vang
Lại háo hức đổ hai hàng lệ đắng
Chân nhẹ bước tìm một miền thầm lặng
Tiếng ngày nào, cô ơi! Chẳng hề phai
Người lái đò đưa em tới tương lai
Mặc sóng nước cứ miệt mài cuồng vẫy
Tâm ngời sáng đánh thức người đứng dậy
Gieo hạt mầm, tay cấy những ước mơ…
Ba năm ròng, hơn cả những vần thơ
Lời giảng ấy chưa bao giờ nằm ngủ
Trang giáo án sáng ngời lên từng chữ
Vẫn một đời người giữ trọn thiên lương
Nay xa rồi chợt thấy dạ vấn vương
Trách mùa cũ lạ thường, sao nhanh quá
Thời áo trắng với em là tất cả
Bởi lòng vàng, em thắm mãi tình cô.
Cô giáo em hiền dịu
Ấm áp như mẹ hiền
Giang vòng tay ôm lấy
Cả lũ học trò xinh
Luôn xúm xít bên cô
Cất vang từng giọng hát
Cô giáo như mẹ hiền
Chúng em mãi yêu cô
Hai mươi tháng mười một
Ngày của cô đến rồi
Chúng em xin kính tặng
Đóa hồng ngát hương thơm.
Mẹ! Mẹ ơi cô dạy
Bài phương tiện giao thông
Máy bay – bay đường không
Ô tô chạy đường bộ
Tàu thuyền, cano đó
Chạy đường thủy mẹ ơi
Con nhớ lời cô rồi
Khi đi trên đường bộ
Nhớ đi trên vỉa hè
Khi ngồi trên tàu xe
Không thò đầu cửa sổ
Đến ngã tư đường phố
Đèn đỏ con phải dừng
Đèn vàng con chuẩn bị
Đèn xanh con mới đi
Lời cô dạy con ghi
Không bao giờ quên được
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?
Bàn tay cô giáo
Tết tóc cho em
Về nhà bà khen
Tay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáo
Vá áo cho em
Như tay chị cả
Như tay mẹ hiền
Cô cầm tay em
Nắn từng nét chữ
Em viết đẹp thêm
Thẳng đều trang vở
Hai bàn tay cô
Dạy em múa dẻo
Hai bàn tay cô
Dạy em đan khéo
Cô dắt em đi
Trên đường tới lớp
Đường đẹp quê hương
Đường dài đất nước
Cô bước, em bước
Cây xanh đôi bờ.
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ giấy nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Tháng mười gió nhẹ đưa bay,
Ngày hai mươi đến, ngập tràn yêu thương,
Chúng con có chút món quà,
Tâm tình nho nhỏ thay ngàn lời yêu.
Ngày phụ nữ, kính chúc cô,
An lành mạnh khỏe, tuổi xuân giữ hoài,
Tháng mười rực rỡ nắng mai,
Công lao người lái chở đầy tương lai.
Gửi cô muôn đóa hoa tươi,
Thay lời con gửi tấm lòng biết ơn,
Ngày qua cô vẫn luôn gần,
Dạy con những bước ân cần dựng xây.
Ngày hai mươi tháng mười vui,
Chúc cô mạnh khỏe, nụ cười trên môi,
Áo dài thướt tha tuyệt vời,
Như hoa ngày nắng giữa trời lung linh.
Cô trao tri thức, niềm tin,
Truyền bao nhiệt huyết, con xin ghi lòng,
Mong cô hạnh phúc, bình an,
Vững tay chèo lái, muôn vàn yêu thương.
Tri thức cô trao, đời sáng trong,
Ân tình người dạy, mãi đong đầy,
Người chèo lái chuyến đò yêu thương,
Đưa con qua bến, vượt gió mây.
Đò đến bờ vui, con lớn khôn,
Cảm ơn cô thầy, đã dạy hay,
Công ơn sâu nặng khắc trong lòng,
Giúp con vượt khó, ngát hương bay.
Chúc cô ngày lễ vui tươi,
Luôn luôn mạnh khỏe, rạng ngời bình an.
Hoa tươi cùng ánh trăng vàng,
Gửi cô lời chúc dịu dàng thân thương.
Hai mươi tháng mười đến rồi,
Em chúc cô giáo rạng ngời sắc xuân.
Dạy trò từng nét thanh tân,
Ơn cô em giữ muôn phần khắc ghi.
Em không biết nói điều to,
Chỉ mong cô khỏe, dạy trò chúng em.
Dẫu là vần điệu rất quen,
Nhưng là lòng biết ơn em gửi rồi.
Ngày hai mươi tháng mười đây,
Chúng con nhớ mãi bàn tay cô hiền,
Dắt dìu qua những ngày xuyên,
Dạy con vững bước, nối liền giấc mơ.
Cô là ngọn gió bình yên,
Quạt mát từng bước chúng con đường dài,
Bao nhiêu bài học tháng ngày,
Gieo mầm tri thức, đắp xây tương lai.
Ngày hai mươi tháng mười một,
Con xin kính tặng cô này,
Dẫu lời đơn sơ, bé nhỏ,
Là cả tấm lòng con thôi.
Cô là ánh nắng ban mai,
Dẫn con qua tháng năm dài gian nan.
Bài học cô dạy từng trang,
Là hành trang quý theo con suốt đời.
Dòng sông tri thức mênh mang,
Cô là người lái dịu dàng đưa qua.
Mai này dù có đi xa,
Ơn cô, con nhớ như là quê hương.
Con về thăm lại mái trường,
Vẫn còn bóng dáng thân thương thuở nào.
Cô là một đoá hoa đào,
Giữa trời thu mộng dịu dàng lời ru.
Từng con chữ, nét đầu tiên,
Cô dạy con biết bao điều đúng sai.
Ơn cô như biển rộng dài,
Con mang theo mãi tháng ngày khôn ngoan.
Hai mươi mười một đến rồi,
Con xin kính chúc cô vui mỗi ngày.
Chúc cô mạnh khỏe, đắm say,
Mãi là ngọn lửa nồng đầy yêu thương.
Cô là tia nắng nhẹ nhàng,
Soi đường con bước tương lai rạng ngời.
Cô là bầu trời trong xanh,
Cho con tuổi nhỏ an lành, bình yên.
Bàn tay dìu dắt từng giờ,
Cho con con chữ, cho bờ yêu thương.
Mai này dù có muôn phương,
Tình cô con giữ bên đường con đi.
Người dẫn lối giữa cuộc đời,
Cô gieo tri thức, trao lời yêu thương.
Ngày 20 tháng 11,
Con xin gửi cả tình thương đến người.
Những dòng chữ nhỏ tinh khôi,
Cô cầm tay viết – êm trôi tháng ngày.
Từng trang vở trắng thơ ngây,
Là bao tâm huyết cô trao dịu dàng.
Giọng cô như gió thu sang,
Nhẹ ru con chữ, mênh mang giữa đời.
Ơn cô con chẳng thể vơi,
Mang theo mãi mãi – một thời học sinh.